Tại Việt Nam vừa ghi nhận 2 ca bệnh đậu mùa khỉ trú tại tỉnh Đồng Nai và Bình Dương. Đậu mùa khỉ là bệnh truyền nhiễm lây từ người sang người qua tiếp xúc gần, do đó, việc phòng bệnh là vô cùng quan trọng.
Nguồn
bệnh và vật chủ chính của vi rút đậu mùa khỉ là các loại động vật linh trưởng
và các loại động vật gặm nhấm.
Đường lây truyền bệnh đậu mùa khỉ
Bệnh
đậu mùa khỉ là một bệnh lây truyền từ động vật sang người do vi rút đậu mùa khỉ
(Monkeypox virus) gây ra. Bệnh có triệu chứng gần giống bệnh đậu mùa ở người,
nhưng mức độ lây lan chậm hơn và mức độ bệnh cũng nhẹ hơn.
Ca
bệnh đậu mùa khỉ đầu tiên được ghi nhận trên người vào năm 1970 tại Cộng hòa
Dân chủ Congo. Trong khi bệnh đậu mùa ở người đã được thanh toán trên toàn thế
giới từ năm 1980 nhờ chiến dịch tiêm chủng vắc xin; bệnh đậu mùa khỉ lại trở
thành căn bệnh lưu hành tại nhiều quốc gia khu vực Trung Phi và Tây Phi, thỉnh
thoảng có các đợt dịch nhỏ bùng phát.
Nguồn bệnh đậu mùa khỉ
Nguồn
bệnh và vật chủ chính của vi rút đậu mùa khỉ là các loại động vật linh trưởng
(khỉ, vượn, tinh tinh) và các loại động vật gặm nhấm (sóc, thỏ, chuột, chuột
túi).
Tại
Châu Phi, vi rút đậu mùa khỉ đã được tìm thấy ở rất nhiều loại động vật khác
nhau như khỉ, sóc, chuột.
Bệnh
lây truyền từ động vật sang người khi có tiếp xúc trực tiếp với máu, dịch tiết
cơ thể hoặc tiếp xúc trực tiếp với các tổn thương ngoài da niêm mạc của động
vật nhiễm vi rút.
Bệnh
cũng có thể lây truyền do ăn phải thịt động vật bị nhiễm vi rút đậu mùa khỉ
chưa được nấu chín.
Bệnh
cũng lây truyền từ người bệnh sang người lành khi có tiếp xúc trực tiếp với các
tổn thương ngoài da, chất tiết, chất thải đường hô hấp, giọt bắn của người mắc
bệnh đậu mùa khỉ.
Bệnh
cũng có thể lây truyền gián tiếp hoặc thông qua các vật dụng, đồ dùng sinh hoạt
của người bệnh có chứa mầm bệnh như khăn mặt, chăn, ga trải giường.
Lây
truyền qua đường quan hệ tình dục cũng là một giả thuyết được đặt ra, đặc biệt
quan hệ tình dục đồng tính. Đa số những ca mắc bệnh đậu mùa khỉ tại Anh, Tây
Ban Nha, Bồ Đào Nha trong đợt dịch tháng 5/2022 được ghi nhận ở những người
đồng tính, song tính hoặc có quan hệ đồng giới nam.
Lây
truyền mẹ con cũng có thể xảy ra qua đường dây rốn từ mẹ sang thai nhi hoặc do
tiếp xúc với các chất tiết sinh học trong và sau quá trình sinh nở.
Triệu chứng của bệnh đậu mùa khỉ
Bệnh
đầu mùa khỉ thường có triệu chứng lâm sàng nhẹ hơn bệnh đậu mùa, thường diễn
biến tự khỏi sau 2- 4 tuần, tỷ lệ tử vong thấp hơn nhiều so với bệnh đậu mùa,
từ 3- 6%. Bệnh có thể diễn biến nặng ở trẻ em, phụ nữ có thai, người suy giảm
miễn dịch.
Thời
gian ủ bệnh trung bình từ 6- 13 ngày, có thể thay đổi từ 5- 21 ngày.
Bệnh
thường diễn biến qua 2 giai đoạn: Giai đoạn sốt: kéo dài 0- 5 ngày với các
triệu chứng sốt, đau đầu dữ dội, đau lưng, đau cơ, hạch lympho viêm và sưng
đau, kiệt sức. Giai đoạn phát ban ngoài da: thường bắt đầu từ 1-3 ngày sau khi
xuất hiện sốt. Ban ngoài da đa dạng gồm có: ban dát sẩn, cục sẩn, mụn nước, mụn
mủ.
Ban
có xu hướng tập trung vùng mặt và ngọn chi hơn là ở vùng thân mình. Ban mọc chủ
yếu ở mặt (95%), lòng bàn tay và lòng bàn chân (75%), ngoài ra cũng hay gặp
niêm mạc miệng (70%), niêm mạc sinh dục (30%) và kết giác mạc (20%).
Số
lượng ban có thể từ một vài ban cho đến hàng nghìn ban. Trong trường hợp nặng,
các tổn thương có thể liên kết với nhau thành mảng lớn và bong vảy. Sau khoảng
1 tuần, các mụn nước khô đi và bong vảy không để lại di chứng sẹo nếu không bị
nhiễm trùng.
Dự
phòng bệnh đậu mùa khỉ
Để
phòng bệnh cần giảm nguy cơ lây nhiễm từ động vật sang người bằng cách hạn chế
hoặc cấm buôn bán, nhập khẩu các loại động vật linh trưởng, gặm nhấm.
Không
ăn tiết canh, thịt động vật nấu chưa chín kỹ. Thận trọng khi tiếp xúc gần, trực
tiếp với các loại động vật. Nếu phải tiếp xúc trực tiếp thì cần mang bảo hộ lao
động phù hợp.
Giảm
nguy cơ lây nhiễm từ người cho người bằng cách giám sát, phát hiện sớm ca bệnh
để cách ly, điều trị kịp thời. Hạn chế tiếp xúc vật lý trực tiếp với những
người nghi ngờ hoặc đã được khẳng định nhiễm bệnh đậu mùa khỉ.
Thường
xuyên rửa tay bằng xà phòng, dung dịch sát khuẩn, khử khuẩn môi trường, nhất là
sau khi tiếp xúc trực tiếp hoặc sau khi tiếp xúc với quần áo, chăn màn, đồ dùng
sinh hoạt của người người nhiễm/nghi nhiễm bệnh đậu mùa khỉ.
Nhân
viên y tế cần thực hiện tốt các biện pháp phòng ngừa chuẩn và phòng ngừa qua
đường tiếp xúc khi thăm khám, chăm sóc, điều trị người bệnh.
Tiêm
vắc xin phòng bệnh đậu mùa đối với nhóm người có nguy cơ lây nhiễm cao. Vắc xin
phòng bệnh đậu mùa có khả năng phòng bệnh đậu mùa khỉ lên đến 85% và làm giảm
mức độ nặng của bệnh. Vắc xin phòng đậu mùa được sản xuất theo nguyên lý vắc
xin vi rút sống giảm độc lực.
Đức Giang